Thánh Đức Và Sử Linh Ứng của Bồ – Tát Địa Tạng

MỘNG THẤY BÀ NỘI

Nãi Viên

Người ta thường miêu tả người nội tôi như một bà lão thái phu vui vẻ, hưởng thọ hạnh phúc trăm năm. Nhưng thực tế, khi nội qua đời, bà đã trở nên yếu đuối, chỉ nằm im một chỗ và phụ thuộc vào con cháu để sinh hoạt. Tôi luôn cảm thấy xót xa khi nhớ đến bà.

Khi tôi đang học lớp 6, đại tỉ của tôi về nhà từ trường đại học và mang theo một quyển kinh Phật quý giá tặng tôi. Với lòng hiếu kì, tôi nhờ đại tỉ dạy tôi cách tụng kinh. Từ đó, mỗi ngày, trước khi học bài, tôi tụng kinh để tạo cảm giác an lành và mãn nguyện. Tôi cũng thường giảng nói về sự tuyệt vời của Phật pháp cho bạn bè và khi có dịp, mọi người cùng tôi niệm Phật và tụng kinh.

Một đêm, trong giấc mơ, tôi gặp lại bà nội đã qua đời. Bụng bà lớn như người bầu. Tôi nhớ ngay đoạn kinh trong quyển Phổ Môn: “Nếu có người muốn có con trai, hãy thỉnh cầu Bồ-tát Quán Thế Âm, con trai sẽ được sinh ra với trí tuệ và phước đức. Nếu muốn có con gái, hãy sinh con gái xinh đẹp, đã trồng cội phước đức từ trước. Mọi người sẽ kính mến con trai hoặc con gái của họ.” Tôi vui mừng và chạy đến nói chuyện với bà nội sau hơn một năm chưa gặp:

“Ôi nội ơi! Xin nội tụng kinh Bồ-tát Quán Thế Âm, để khi em bé trong bụng ra đời, nó trắng tròn và dễ thương.”

Bà nội hỏi tôi:

“Thì như thế nào nào em? Tôi không biết.”

Tôi chắp tay và trả lời:

“Nội phải niệm một cách thành khẩn ‘Nam mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quảng Đại Linh Cảm Quán Thế Âm Bồ-tát…'”

Bà nội niệm nhưng sau đó chỉ còn vài câu rồi không niệm nữa. Sắc mặt bà thay đổi sang màu xanh, mắt đen đen, trở nên hung tợn và đáng sợ. Bà nắm chặt cổ tôi và không buông ra. Tôi sợ quá, quỵ xuống đất và đấu tranh với bà. Nhìn lại, cổ bà nhỏ như cây kim, bụng to như trống, bà chắc chắn là ngạ quỉ!

Tôi tỉnh giấc một cách giật mình, cảm thấy sợ hãi khủng khiếp. Tôi chờ đến sáng hôm sau mới dám hỏi đại tỉ về giấc mơ đêm qua. Đại tỉ nói:

“Dựa vào những gì em thấy, có khả năng là bà nội sau khi qua đời bị đọa vào đường ngạ quỉ hoặc địa ngục để chịu trừng phạt. Nhờ việc hàng ngày em tụng kinh Phật, bà đã được giải oan trong giấc mơ, hy vọng em có thể cứu bà. Từ nay trở đi, em nên tụng kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện, để cầu nguyện cho bà vượt qua đường xấu ác và sinh sống trong cõi vĩnh hằng…”

Kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện nói: “Khi chúng ta mơ thấy các loại yêu ma, hình dạng lạ, buồn bã, khóc lóc, sợ hãi…thì người đó có thể là cha mẹ, con cái, vợ chồng hoặc người thân của chúng ta từ quá khứ chưa được giải thoát khỏi đọa lạc. Chúng không biết nơi nào để tìm phước lực giúp họ thoát khỏi đường xấu ác. Chỉ khi họ nói với những người có lòng biết ơn trong cuộc đời trước đó, cầu mong họ sử dụng phương tiện giúp họ thoát khỏi đường xấu ác”. Khi nhớ lại những hình ảnh đáng sợ về bà nội, tôi chắc chắn rằng bà đang mong tôi tụng kinh siêu độ. Trước khi bà qua đời, bà mơ thấy ông nội đã chết 5 năm và ông gọi bà từ bên kia sông, vẫy tay gọi bà sang. Bà nội đã cởi quần và lội xuống sông để gặp ông. Kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện nói: “Người làm lành ở cõi Diêm-phù-đề, khi sắp qua đời, cũng có hàng trăm ngàn ức quỉ thần. Họ là cha mẹ, con, vợ chồng hoặc người thân, dẫn dắt linh hồn vào đường xấu ác”. Sáng sớm hôm sau, bà kể lại giấc mơ cho cả nhà nghe. Khi đó, nhà tôi chưa biết về Phật pháp và không hiểu rằng đây là dấu hiệu bà sắp ra đi mãi mãi.

Vậy là từ đó, sau khi ăn tối, tôi tắm rửa, thay y phục, thắp hương và tụng kinh Địa Tạng Bồ-Tát Bổn Nguyện. Từng quyển kinh tôi tụng xong, tôi cầu nguyện ánh sáng từ chư Phật, chư Bồ-tát hôm hộ cho bà sớm giải thoát và sinh linh vào cõi an lành. Tôi thường tụng khoảng 10 biến. Kể từ đó, hình ảnh đáng sợ của bà nội không còn hiện lên trong mỗi giấc mơ đêm nữa!

Tôi biết ơn sự cứu độ của Bồ-tát Địa Tạng và đức từ phụ Thích-ca Mâu-ni, người đã truyền đạt 84.000 pháp môn tu tập, phù hợp với các nhu cầu và tình cảm riêng biệt của chúng sinh. Nhờ vậy, chúng ta biết rằng chư vị đại Bồ-tát từ bi thương yêu chúng sinh, như Bồ-tát Quán Thế Âm với tâm đại từ đại bi, Bồ-tát Địa Tạng với sức mạnh hoằng nguyện rộng lớn, Bồ-tát Văn-thù Sư-lợi với trí tuệ siêu việt, Bồ-tát Phổ Hiền với lòng từ bi sâu sắc… Chư vị đại Bồ-tát thể hiện mình trên thế giới này để truyền đạo và cứu độ chúng sinh. Tôi cảm thấy may mắn vì có cơ hội học Phật, hiểu Phật pháp và tụng kinh hồi hướng công đức cho bà. Nhưng chỉ có một phần trăm nhỏ con người và chúng sinh trên thế giới này có duyên gặp được như vậy, đó là ít thật!

Đức Phật đã dạy: “Được thân người giống như bụi trên móng tay, mất thân người giống như đất trên đại địa”. Chúng ta nên hiểu rằng một khi đã mất thân người, có thể không bao giờ có cơ hội quay lại. Ở trong ba đường xấu ác, muốn học Phật và thực hiện công đức, như nhảy từ dưới đất lên tận trời, thì thật đáng thương! Khi nhớ đến nguyện vọng vĩ đại của Sư phụ Thánh Khai thượng nhân, tôi không khỏi xúc động. Ngài đã nguyện ở lại thế giới này đời đời để cứu độ chúng sinh, làm người quét đường, quét sạch bụi uế của thế gian. Nguyện như vậy cho đến 56 ức 7 ngàn vạn năm sau, khi tất cả chúng sinh được giải thoát, Bồ-tát Di-lặc sẽ hiện xuống trần để tu hành thành Phật. Mỗi khi nghĩ đến nguyện vọng lớn đó, tôi cảm thấy xúc động. Khi nhìn thấy con đường khó khăn của Bồ-tát và khó khăn trong việc giải độ chúng sinh (cả chúng sinh bên trong và bên ngoài), chỉ cần nghĩ đến tấm lòng cao cả, nhẫn nhục và khó nhẫn của các vị thế tử gia, trong lòng tôi luôn đầy khiêm nhường và tôn kính vô hạn. Nhờ đó, tôi luôn tỉnh thức và nỗ lực hành trì.

Thời gian trôi qua nhanh chóng và đã 6,7 năm kể từ khi bà nội qua đời. Tôi mong bà sớm an nghỉ trong cõi vĩnh hằng và kiếp sau được gặp gỡ Phật pháp, tu tập thành đạo. Tôi cũng cầu nguyện cho cuộc đời này và cả đời sau, sẽ có hàng vạn “người quét đường” cùng nhau quét sạch bụi uế của thế gian, khai sáng đại đế của Phật pháp, rải nước cam lộ của Phật pháp khắp Tam thiên Đại Thiên.