Kinh Báo Hiếu Phụ Mẫu Trọng Ân

a-kinhtung

Một thời kia, Thế Tôn, ngự trụ
Trong thành Xá-vệ, ở Kỳ thụ viên,
Đông đảo chư Tăng tới bàn luận
Tính cả dẫn đạo tới hai mươi tám ngàn người.

Cũng có hàng Bồ-tát xếp hàng
Tại đây xuất hiện đều đều,
Phật lúc đó đã lên đường
Cùng hàng đại chúng, Nam phương tiến tới.

Đến đây, đường bán lộ rõ ràng
Núi xương khô đã từ lâu đời,
Thế Tôn vội đến nơi này
Lạy chúng thêm ba lạy, rồi tiếp tục.

Đức A-Nan băn khoăn ái ngại
Chẳng hiểu sao Phật lạy đống xương?
Từ phụ Từ phụ ba phương bốn loài
Ai ai cũng kính thầy như thế,
Vì sao thầy lại lạy xương khô?

Phật giải thích: “Trong các môn đồ
Ngươi là đệ tử đứng đầu và làm việc chăm chỉ,
Nhưng vì chưa điều tra kỹ
Nên ta từ đoạn trước đến đoạn sau:
Đống xương đầy đặn ấy đã từ lâu
Trong đó chứa đủ xác hài,
Chắc hẳn có ông bà, cha mẹ
Hoặc thân ta, hoặc kẻ ta trước đây.
Luân hồi sanh tử, tử sanh
Lục thân đời trước thi hài vẫn còn đây.
Ta lễ bái kính người tiền bối
Và xót xa vì nhớ kiếp xưa.
Đống xương hỗn tạp không đều
Không phân trai gái, khó định xem.
Ngươi cần phải xét soi kỹ
Phân làm hai, bên nữ bên nam
Để phân biệt xác phàm
Không còn lẫn lộn nữ nam chất chồng.”

Đức A-Nan trong lòng thấu hiểu
Xót thương cha mẹ công dày dưỡng sanh,
Vội vàng xin Phật dạy hướng dẫn
Vì khó chọn lựa nam nữ tại thời điểm này.

Còn sanh tiền dễ dàng sắp xếp
Cách đứng đi, ăn mặc phân biệt
Nhưng khi rã xác, tan hình
Xương của ai như của ngày, khó nhìn khó phân.

Phật giải thích: “A-Nan cần biết
Xương nam và xương nữ phân biệt rõ ràng:
Xương của nam giới trắng nặng
Xương của nữ giới nhẹ đen thâm dễ nhìn.

Biết không, tại sao đen nhẹ?
Bởi phụ nữ mang thai và sinh con,
Khi sinh con, máu kỳ đau đẻ
Tám tháng mang thai, bốn tháng nuôi con bằng sữa.
Vì lý do đó mà cơ thể bị mòn
Xương của phụ nữ nhẹ hơn xương của nam giới.”

A-Nan nghe vậy vô cùng đau lòng
Xót thương cha mẹ công dày dưỡng sanh,
Vì vậy, ngài cầu xin Phật hướng dẫn
Phương pháp báo đáp tình thân của mình?

Thế Tôn giải thích rằng:
“Vì ngươi, ta sẽ giải đáp một cách cẩn thận
Việc của phụ nữ nhiều khó khăn
Mang thai đến mười tháng, cực đau mang thai,
Tháng đầu, đậu tợ sương
Buổi tối điều đặc biệt để tránh rủi ro,
Tháng thứ hai sữa đặc
Tháng thứ ba có một quảng thời gian không có huyết,
Bốn tháng đã hình thành hình dáng,
Năm tháng cho thấy sự sống rõ ràng,
Tháng thứ sáu tất cả mọi thứ đã hoàn thiện,
Bảy tháng đã đủ xương hệ,
Thêm đủ lỗ chân lông
Tổng cộng là tám muôn bốn ngàn cái.
Tháng thứ tám có tất cả các cơ quan,
Chín tháng có hình dáng đầy đủ,
Mười tháng đến thời điểm sinh
Nếu con hiếu thuận, mình sẽ ra ngay,
Nếu ngược lại, làm tổn thương thân mẫu
Nó vùng vẫy, đạp lung tung
Làm cho cha mẹ sợ hãi
Sự đau sự khổ không thể tả được…

Khi sự sản sinh tạo ra niềm vui
Cũng có thể so sánh được với bạc vàng.”

Thế Tôn tiếp tục và bảo A-Nan:
“Phải biết công dưỡng dục của mẹ
Đã làm cách nào nuôi dưỡng con trong bụng?
Ba năm đầy đủ sữa mẹ
Cơ thể suy nhược, thiếu sức với con,
Khi con vừa lớn, cha mẹ dạy dỗ
Cho con học hỏi và phát triển trí tuệ,
Xây dựng gia đình và công việc
Ước mong con trở thành người thành công.
Cho dù cha mẹ cơ cực khó khăn
Mẹ đau ốm tức thì lo chạy
Dẫu tốn hao đến mấy, đành phải
Khi con bị bệnh, phải chữa trị cho con.
Khi con bị đau ốm, cha mẹ lo lắng
Sợ cho con ướt áo ướt chăn,
Hoặc khi con bị bệnh và vết thương khắp người
Con phải chịu đau thương trăm phần,
Ba năm bú sữa mẹ cho con
Thân gầy như không ai chăm sóc,
Khi con trưởng thành và thông minh
Cha mẹ dạy dỗ con từ trong lòng,
Cho con đi học để phát triển trí tuệ
Dựng gia đình và có công việc tốt,
Ước mong con có cuộc sống tốt đẹp
Dù cha mẹ không có nhiều tài chính,
Con đau ốm thì cha mẹ lo chăm sóc
Dẫu tốn hao đến mấy, đành phải
Khi con bị bệnh, phải điều trị cho con
Khi con cần sự quan tâm và chăm sóc
Cha mẹ phải sẵn lòng không ngại gì.
Dẫu khi con đi vào lúc sai trái
Không nghe lời dạy bảo của cha mẹ,
Không ngờ mình phải chịu đau thương
Vì phản tác dụng của những việc sai phạm,
Lúc đó cha mẹ la rày và trách móc
Con càng trở nên khó chịu và nổi giận,
Dẫu khi con không tuân thủ lời dạy bảo
Lớn lên theo thói quen hung bạo,
Bạn bè cũng không còn muốn ở bên cạnh
Rời xa gia đình và từ bỏ quê hương,
Trước khi con tìm thấy thay đổi và thành công
Cha mẹ đã phải chịu đựng sự đau khổ thắm thiết…
Sự nuôi dưỡng và chăm sóc của cha mẹ
Bằng non biển không thể đo lường,
Vì sao con không biết ơn điều này?
Hoặc khi con trái lời và phạm lỗi
Không tuân thì chớ, lại càng ngỗ ngang,
Khinh miệt cha mẹ, phụ mẫu và người nhà
Không ngần ngại lừa dối những người xung quanh,
Không kính mến, lãng quên lòng biết ơn
Không quan tâm đến sự cống hiến của cha mẹ,
Đó là bất hiếu và là sai lầm
Vì những người như vậy không xứng đáng được sanh.
Mẹ đã mang thai và sinh con trong chín tháng
Chịu đựng gánh nặng trên vai,
Ảnh hưởng của quá trình này khó mô tả
Từng chất lượng tím huyết chảy ròng ra,
Con còn nhỏ phải chăm sóc
Uống ăn chẳng đặng vì thai,
Vì vậy thân hình sẽ yếu đuối
Khi sanh sản hạn chế đau đớn,
Con trước còn nhớ viếng thăm
Lần lần không quên bất cứ khi nào,
Quên việc dưỡng dục song thân ân trọng
Làm cho cha mẹ buồn đau.

Nếu cha mẹ la rày và quở mắng
Con trở nên tức giận và không chịu nghe lời,
Hoặc nếu chồng đánh liên miên
Cha mẹ càng buồn và thương tâm…
Tội bất hiếu là lỗi nặng
Trong năm tội lỗi đại nhất vì thế!

Sau khi qua cõi chết, bị đày vào ngục
Ngay cả côn trùng cũng từ xưng ‘A-tỳ’
Ngục tù này nằm ở núi Thiết Vi
Vách phên bằng sắt bao bọc từ bốn phía,
Trong ngục này, lửa luôn cháy
Đốt hết tội nhơn thành than bỏng,
Có lò nấu sắt để làm mất bớt
Rót vào miệng tội nhơn, tàn hại từng tế bào.
Một cách đủ để người đau khổ
Lột da, đau đớn xuyên thấu tâm can,
Có chó sắt, rắn gang
Phun khói cháy tàn tạo bi kịch,
Trong ngục có giường bằng sắt
Còng tội nhân đã nằm khắp nơi,
Rồi đốt lửa đỏ
Nướng như quay thịt, làm da phồng to và đau đớn,
Móc bằng sắt, đâm chọt, chặt đứt
Trên không trung, như mưa,
Ai gặp ai chặt đứt, không chừa
Làm cho cơ thể tan nát như đậu nành…

Những hình phạt không thể kể hết
Mỗi ngục có cách xử lý riêng,
Như là xe sắt phân tách
Chim ưng mổ bụng, trâu bị cày lưỡi cứng.
Chắc chắn rằng chết là giải pháp tốt hơn
Vì không muốn gây thiệt hại cho sự liên kết,
Sống chết liên tục vạn lần
Trải qua trăm ngàn kiếp chỉ trong một giây!
Sự hình phạt trong ngục A tỳ
Rất nặng nề, tàn ác đối với cơ thể,
Các bạn hãy cẩn trọng đối xử
Để hòa hợp với những gì đã được giảng dạy.

Như vậy, mới tránh được tội lỗi
Còn không thì ngục tối phải trở thành chốn ở,
Trong năm tội lỗi, không hiếu thảo là quan trọng nhất
Vì vậy, sau khi chết, bị đày vào ngục,
Các bạn không gian nan trốn tránh sự trừng phạt
Chui vào một trong năm ngục
Trong đó, có chiếc xe sắt phân tách
Chim ưng mổ bụng, trâu bị cày lưỡi cứng
Chớ chi đóng đinh chết ngay rất tốt
Vì oan nghiệt không còn hành thân,
Ngày đêm chết sống vạn lần
Trải qua trăm ngàn kiếp liên tục mà không dứt ra!

Hình phạt ở ngục A tỳ
Rất khắc nghiệt và đáng sợ cho cơ thể,
Các bạn cần phải lo lắng
Để có sự truyền dạy giúp đỡ tương lai.

Đức A-Nan kính thiền và thực hiện lễ
Cầu Thế Tôn thiết lập để hiểu rõ kinh
Và sau này lan tỏa cho mọi người
Dễ dàng phụng tụng và tu hành đạo.

Phật nói tiếp: “A-Nan phải hiểu rằng
Quyển kinh này thật sự quan trọng
Đặt tên “BÁO HIẾU MẸ CHA”
Cùng là “ÂN TRỌNG” vô cùng quý giá.

Các bạn phải giữ châu đáo
Để đời sau tu theo hướng dẫn của tôi.”

Sau khi Phật dạy, mọi người vui mừng
Thảy đồng lòng tuân theo lời Phật,
Và cam kết tuân thủ đúng đắn
Kính kích động lòng tin thật không bị nghi ngờ,
Tất cả hội tụ lại trước mặt Phật
Nhẫn tâm thiết lễ, rồi rời đi. O