Hoan Hỷ Địa Bồ Tát – Siêng Tu Thiện Căn Xa Lìa Tất Cả Mọi Sợ Hãi

Con đường kiến đạo trong Phật giáo được gọi là Thập địa – mười phần Pháp thân. Sự chứng ngộ từng địa được coi là thành tựu của thân pháp, là nền tảng và nguồn gốc của phẩm chất và công hạnh giác ngộ. Khi hành giả đạt được các địa Bồ Tát, họ sẽ thoát khỏi năm sợ hãi: sợ hãi bị làm hại, sợ hãi bị chết, sợ hãi tái sinh vào cõi giới thấp, sợ hãi phiền não và sợ hãi trong vòng luân hồi. Điều này có nghĩa là các phẩm chất giác ngộ của thập địa Bồ Tát ngày càng được nâng cao.

Drukpa Việt Nam xin giới thiệu với Quý vị sự kết hợp và thành tựu tương ứng theo thứ lớp của Thập địa Bồ Tát, hay còn gọi là Kinh Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm.

1. Hoan Hỷ Địa (Tâm Ý Hoan Hỷ)

Ở địa này, Bồ Tát đạt được sự an lạc thanh tịnh sau khi đã loại bỏ ác ý và chứng ngộ Đức Nhân, Đức Pháp. Bồ Tát đã trải qua con đường tu tập thông qua việc thực hành về Bố thí Ba la mật để tâm ý thoát khỏi sự sợ hãi, sự nhược nhạo, thậm chí sẵn lòng hy sinh cả mắt, tay chân hay bất kỳ phần nào của cơ thể mình vì lợi ích của chúng sinh thân tâm.

Như trong câu chuyện, Đức Thế Tôn đang ngự ở điện Ma Ni Bửu Tạng trong cung của Thiên Vương Tha Hoá Tự Tại, có cuộc hội với các Bồ Tát đến từ các phương khác. Khi đó, các Phật ở mười phương đều tỏa sáng như vậy và hiện lên như vậy. Họ cũng chiếu sáng lên tất cả chư Phật và đại chúng ở thế giới này, cùng chiếu sáng lên thân thể và tòa sư tử của Kim Cương Tạng Bồ Tát.

hoan-hy-tang-bo-tat

Lúc đó, Kim Cương Tạng Bồ Tát, nhờ sức mạnh của Phật, nhập vào tam muội của đức Bồ Tát. Khi Ngài nhập vào tam muội đó, tất cả mười phương, bên ngoài mười ức Phật sát vi trần, mỗi phương đều có mười ức Phật sát vi trần số, đồng hiệu với Kim Cương Tạng. Phật hiện ra trước Ngài và nói: “Hay lắm! Kim Cương Tạng Bồ Tát có thể nhập vào đức tam muội này.”

Kim Cương Tạng Bồ Tát quan sát mười phương muốn làm cho đại chúng có lòng tin thanh tịnh hơn, nên Ngài nói:

“Chư Phật và chư Phật tử! Bồ Tát nhờ những phẩm chất như vậy mà đạt được đại bi từ trước tiên, trí huệ tăng cao, phương tiện khéo léo, lòng tâm vô cùng cao thượng là nơi nghỉ dưỡng. Bồ Tát có sức phân biệt dũng mãnh, sức trí huệ vô ngại hiện hữu, có thể thọ lãnh tất cả Phật pháp bằng trí huệ để giáo hóa, lan tỏa như pháp giới và tỏa sáng khắp nơi.”

hoan-hy-dia

Bồ Tát này lại tự hỏi: “Vì tôi đã rời bỏ tất cả cảnh giới thế gian mà hoan hỷ, vì tôi gần bên tất cả các Phật mà hoan hỷ, vì tôi xa lìa hạng phàm phu mà hoan hỷ, vì tôi gần bậc trí huệ mà hoan hỷ, vì tôi đã loại bỏ hết ác thú mà hoan hỷ, vì tôi là chỗ y chỉ cho tất cả chúng sinh mà hoan hỷ, vì tôi thấy tất cả Như Lai mà hoan hỷ, vì tôi sinh vào cảnh giới Phật mà hoan hỷ, vì tôi nhập vào tính bình đẳng của tất cả Bồ Tát mà hoan hỷ, vì tôi xa lìa tất cả những sự kinh sợ mà hoan hỷ.

Tại sao lại được xa lìa khỏi những sự kinh sợ?”

quan-am-dau-suat

Vì Bồ Tát này đã lìa bỏ suy nghĩ về mình, thân mình thậm chí không mếm cả tài sản, nên không sợ về sự không còn sống.

Vì Bồ Tát này không mong người khác tôn sùng mình, chỉ tập trung vào việc cứu giúp chúng sinh nên không sợ bị coi thường.

Vì Bồ Tát này đã loại bỏ sự ác ý và không có suy nghĩ về cái chết nên không sợ sự chết.

Vì Bồ Tát này tự biết rằng sau khi chết, sẽ không rời xa Chư Phật Bồ Tát nên không sợ sự tái sinh vào cõi đau khổ.

Vì tâm ý của Bồ Tát này, không ai trên thế gian này có chứng kiến hơn, nên không sợ sự kinh sợ của đại chúng.

Chư Phật và chư Phật tử! Bồ Tát này lấy đại bi làm trước, có ý chí rộng lớn không thể bị trở kháng. Hơn nữa, siêng tu tất cả thiện căn để đạt thành tựu.

Thiện căn của Bồ Tát bậc Hoan Hỷ Địa bao gồm:

  • Lòng tin tăng thượng, lòng tin thanh tịnh nhiều, hiểu biết thanh tịnh.
  • Lòng quyết định và phát sinh lòng bi mẫn.
  • Thành tựu đức đại từ và không mỏi mệt.
  • Lòng hổ thẹn và trang nghiêm.
  • Thành tựu hạnh nhu hòa và tôn trọng giáo pháp của Chư Phật.
  • Tu tập không mệt mỏi và gắn bó với tri thức thiện.
  • Luôn mến thích chính pháp và tìm kiếm kiến thức đa dạng.
  • Quan sát đúng với pháp và không tự phụ.
  • Không tham muốn danh lợi và sùng kính quyền uy.
  • Cầu thịnh văn không vơ vẩn và chân thành trong lời nói.
  • Không bỏ Như Lai và giới Bồ Tát.
  • Sinh lòng vững chắc như núi Sơn Vương.
  • Không xa lìa hết sự thế gian mà đạt tất cả đạo Phật.
  • Tu tập pháp trợ đạo Vô thượng Bồ Đề không mỏi mệt.
  • Thường cầu đạo Vô thượng.

Chư Phật và chư Phật tử! Bồ Tát khi đạt được thành tựu của pháp tu tập thanh tịnh tâm địa như vậy, được gọi là an trụ bậc “Bồ Tát Hoan Hỷ Địa”. (Tiếp tục)

(Lược trích: Kinh Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm – Phẩm Thứ Hai Mươi Sáu)

Hán Dịch: Ðại Sư Thật Xoa Nan Ðà

Việt Dịch: Hòa Thượng Thích Trí Tịnh)