Đôi khi trộm nhìn nhau
Đêm nay chúng ta nhìn nhau, thấu hiểu những nét mặt đã thay đổi như thế nào
Em có vẻ ngoài như ngày nào, đôi má đào xinh xắn
Từ khi chúng ta xa nhau, em trở nên như một tấm lụa rách
Buồn thương đêm đêm trong những giấc mơ xa xăm
Em có ai đón đưa em về đâu không?
Em khóc vì ai
Anh có biết không, em khóc, em đau vì ai
Những ngày vui đã qua, chỉ còn lại những hiểu lầm và đau thương
Em muốn hét lên cho cả thế giới biết
Tình yêu của anh trái ngược với cuộc sống phù du
Nở sớm chóng tàn, đau lòng vì tình yêu chưa thực sự trọn vẹn
Duyên đã xanh tình lên ngát môi
Nhưng vẫn chưa đủ để hai ta trở thành một đôi
Nếu mai này chúng ta không hẹn thề
Hãy để dòng nước trôi đi, không quay về
Đường hai lối đi trở nên rõ ràng hơn
Cuộc đời như một vách núi, một tường mây
Nhưng em vẫn hát vang trong cuộc sống
Một ngày mưa ướt áo em
Áo mỏng trên đường mòn, đôi chân nhỏ đen
Cuộc đời như một bể khổ, một dòng sông
Nhưng em như một chiếc lá khô trôi đi theo dòng nước
Đôi khi em nhìn mẹ, thấy mình trong gương
Để cho cuộc sống thêm tươi đẹp
Thương tiếc những tháng ngày nhỏ nhắn, sang nhà chồng
Và rồi mùa xuân qua đi, mang theo tuổi trẻ và sự ngây thơ
Đêm qua đêm, chúng ta tính toán cho tương lai, mơ thấy một ngày con níu chân cha
Ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, hai trái tim rung động
Ngày đầu tiên, anh đưa em về nhà
Trăng nước lung linh, ngày đầu tiên trái tim ta trao nhau
Nhưng bây giờ chúng ta phải chia tay, cảnh vắng lặng lẽ và đau khổ
Chia tay như một chuyến xe chưa từng quay về
Trăng nước lung linh, chúng ta phải rời xa nhau như sương khói sau chuyến tàu
Trăng nước lung linh, chúng ta phải rời xa nhau như sương khói sau chuyến tàu.